LỜI PHẬT DẠY

(H.T Thích Thiện Châu giảng)

 

 

I- KINH PHẬT VÀ KINH TỔ

 

"Thuở xưa, này các Tỳ Kheo, dân chúng Dâssârahâ có một cái trống, tên là Anaka. Khi cái trống Anaka bắt đầu nứt ra, dân chúng Dâssârahâ đóng vào một cái chốt khác. Cho đến một thời gian này các Tỳ Kheo, cả các thùng ván của Anaka biến mất và chỉ còn lại những cái chốt tụ hợp lại. Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, những vị Tỳ Kheo sẽ thành trong tương lai."

          Những bài kinh nào do Như Lai thuyết thâm sâu, nghĩa lý thâm diệu, xuất thế gian, liên hệ đến Không, chúng sẽ không nghe khi các kinh ấy được thuyết giảng. Chúng sẽ không lóng tai, chúng sẽ không an trú tâm chánh trí, và chúng sẽ không nghĩ rằng: các pháp ấy cần phải học thuộc lòng, cần phải học thấu đáo. Còn những bài kinh nào do các thi sĩ làm ra, những bài thơ với những danh từ hoa mỹ, với những cây văn hoa mỹ, thuộc ngoại điển, do các đệ tử thuyết giảng, chúng sẽ nghe khi các kinh ấy được thuyết giảng. Chúng sẽ lóng tai, chúng sẽ an trú tâm chánh trí và chúng sẽ nghĩ rằng: các pháp ấy cần phải học thuộc lòng, cần phải học thấu đáo. Như vậy các kinh do Như Lai thuyết, thâm sâu, nghĩa lý thâm diệu, xuất thế gian, liên hệ đến Không, sẽ đi đến tiêu diệt (Tương Ưng Bộ II, 255)

 

          2- CHÁNH PHÁP VÀ TƯỢNG PHÁP

 

          - "Này Kassapa, Chánh pháp không biến mất, cho đến khi nào Tượng pháp không hiện ra ở đời. Và này Kassapa, khi nào tượng pháp không hiện ra ở đời. Và này Kassapa, khi nào tượng pháp hiện ra ở đời, thời chánh pháp biến mất" (Tương Ưng Bộ, II, 212)

 

          3-  PHÂN BIỆT CHÁNH PHÁP VÀ TƯỢNG PHÁP

 

          -  "Này Upàli, những pháp nào mà ngươi biết không đưa đến nhất hướng nhàm chán, ly tham, đoạn diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ, Niết Bàn, thời này Upàli, phải nhất hướng thọ trì là không phải pháp, không phải luật, không phải lời dạy Thế Tôn. Và này Upàli, những pháp nào nhà ngươi biết đưa đến nhất hướng nhàm chán, ly tham, đoạn diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ, Niết Bàn, thời này Upàli, phải nhất hướng thọ trì là pháp, là luận, là lời dạy Thế Tôn"

(Tăng Chi IV, 117)

          -  "Này Gotami, những pháp nào người biết đưa đến tham dục (sârâgâ), không phải ly tham; đưa đến hệ phược; không đưa đến ly hệ; đưa đến tích tập; đưa đến dục lớn không đưa đến ít dục; đưa đến không biết đủ, không đưa đến biết đủ; đưa đến tụ hội; không đưa đến nhàn tịnh; đưa đến biếng nhác; không đưa đến tinh tấn; đưa đến khó nuôi dưỡng; không đưa đến để nuôi dưỡng (sutharatàya). Này Gotami, hãy thọ trì nhất hướng rằng: "Đó không phải là pháp; đó không phải là luật; đó không phải là lời dạy của Đạo Sư".

          Và này Gomati, những pháp nào mà ngươi biết đưa đến ly tham, không đưa đến tham dục; đưa đến hệ phược, đưa đến không tích tập; không đưa đến tích tập, đưa đến dục ít, không đưa đến dục lớn; đưa đến biết đủ, không đưa đến không biết đủ; đưa đến nhàn tịnh, không đưa đến tụ hội; đưa đến tinh tấn, không đưa đến biếng nhác; đưa đến để lấy nuôi dưỡng, không đưa đến khó nuôi dưỡng. Này Gotami hãy thọ trì nhất hướng rằng: "Đây là Pháp, đây là Luật, đây là lời dạy của bậc Đạo Sư" (Tăng Chi Bộ IV, 219)

          Các lời Phật dạy trên trích trong các bản dịch của HT Thích Minh Châu. Số trang theo bộ cũ